Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 7, 2022

Tâm gì khiến chúng ta chưa giàu?

Sau 3 bài viết "Đức Phật có dạy làm giàu không" và lời thương chúc tất cả mọi người đều "giàu thiệt đẹp", ngày hôm nay Vân Anh tiếp tục chia sẻ tới bạn bài viết "Tâm gì để giàu có" bởi nguyện vọng sống một cuộc đời phong phú dồi dào và thưởng thức những vẻ đẹp của cuộc đời là điều hoàn toàn chính đáng.  Ngày xưa, khi tụng kinh Vu Lan Bồn, có đoạn Đại Hiếu Mục Kiền Liên xuống địa ngục để cứu mẹ mình như sau: " Thấy vong mẫu sanh làm ngạ quỷ  Không uống ăn tiều tụy hình hài  Mục Liên thấy vậy bi ai  Biết mẹ đói khát ai hoài tình thâm  Lo phẩm vật đem dâng từ mẫu  Đặng đỡ lòng cực khổ bấy lâu  Thấy cơm, mẹ rất lo âu  Tay tả che đậy, hữu hầu bốc ăn  Lòng bỏn sẻn tiền căn chưa dứt  Sợ chúng ma cướp giựt của bà  Cơm đưa chưa đến miệng đà  Hóa thành than lửa nuốt mà đặng đâu" Mấy nay không hiểu sau, đoạn thơ: "Lòng bỏn sẻn tiền căn chưa dứt  Sợ chúng ma cướp giựt của bà  Cơm đưa chưa đến miệng đà  Hóa thành than lửa nuốt mà đặng đâu" Trồi lên

Đức Phật có dạy làm giàu không? (Phần 3-cuối) - Giữ gìn tài sản

 Qua 2 bài viết trước, chúng ta biết được rằng Phật có những bài kinh khuyến khích đệ tử tại gia nỗ lực, tinh tấn phát triển đời sống của mình thêm sung túc và thành đạt. Cũng như chúng ta đã được tìm hiểu lời Phật dạy làm thế nào để Tạo Ra Tài Sản bằng những nỗ lực chân chính đó.  Ở phần 3, phần cuối cùng trong 3 bài viết "Đức Phật có dạy làm giàu không?" chúng ta sẽ cùng tìm hiểu lời Phật dạy về cách "GIỮ GÌN TÀI SẢN". Đức Phật quán sát có hai loại người giàu có: những người có của cải, nhưng không giữ được, và những người trở nên giàu có và gìn giữ được tài sản của họ.  Trong Tăng Chi Bộ Kinh IV: Phẩm Abhinna: Kinh Kula: "Một số gia đình kiếm được tài sản lớn, nhưng không thể giữ chúng được lâu", và cũng trong bản kinh đó, Đức Phật nhắc đến những gia đình khác giữ được tài sản của họ không biến chuyển.  Đức Phật đã quán sát tại sao và bằng cách nào mà có người thành công trong việc giữ gìn tài sản của họ, trong khi người khác thì không làm được. Đức Phậ

Đức Phật có dạy làm giàu không? (Phần 2) - Tạo Ra Tài Sản

Trong bài viết này chúng ta sẽ cùng đi đến phần đầu tiên trong 2 điều kiện Phật dạy để người cư sĩ trở nên phát đạt, sung túc, đó là TẠO RA TÀI SẢN. " Ta khám phá ra hai điều quan trọng: không tự mãn với những gì ta đã đạt được và không buông bỏ nỗ lực để đạt được điều tốt đẹp nhất. Chánh tinh tấn là bước khởi đầu để tiến đến thành công. Chánh tinh tấn mang lại lợi ích và hạnh phúc cho người cư sĩ" ( Trích từ: Tăng Chi Bộ Kinh II(Anguttara Nikaya II): Sotapatto Samyutta: Kinh Upannasa và Tăng Chi Bộ Kinh VIII: Phẩm Gotami: Kinh Vyagghapajja.) Trước khi nỗ lực để đạt được thành công, Phật khuyên chúng ta nên tháo gỡ 2 chướng ngại tâm lý gây cản trở cho tiến bộ của chúng ta.  1. Tháo gỡ chướng ngại trong tâm:  Những giới hạn mà chúng ta tự đặt ra cho mình chính là những rào cản lớn nhất, coi thường khả năng, sức lực, tiềm năng của chính chúng ta. Những hầm hố bên trong này đã chôn chặt mọi khả năng của chúng ta.  2. Tin vào khả năng của chính mình: Sau khi đã loại trừ những chư

Đức Phật có dạy làm giàu không? (Phần 1)

 Nhiều người cho rằng, Đức Phật không khuyến khích người tại gia đạt được sự thành công về mặt vật chất, do những lời dạy về sống thiểu dục, buông bỏ, biết đủ.....  Từ đó coi thường đời sống vật chất, cho là đời sống tâm linh, tinh thần thì có giá trị hơn.  Hiểu nhầm này, chính mình cũng đã bị mắc phải.  Bởi vì không phải mọi lời dạy trong kinh tạng là dành cho tất cả mọi người. Vì mỗi bài pháp mà Phật nói ra còn tùy thuộc vào đối tượng thính chúng khác nhau. Đặc biệt, những bài kinh, bài pháp dành cho cộng đồng đệ tử xuất gia là nhiều hơn cả, dẫn đến nhiều khi chúng ta có cảm giác cuộc sống thế tục, thế giới vật chất không được tán thán. Quan niệm sai lầm này khiến chúng ta nghĩ rằng khi thành đạt hay sung túc là đi ngược lại lời dạy của Phật.  Thật ra, có hàng trăm bài pháp, các bản kinh nguyên thủy nói về đời sống tại gia, Phật thường dành cho chúng ta những lời dạy đầy đủ chi tiết về cách làm thế nào cho cuộc sống được tốt đẹp hơn. hạnh phúc và thành đạt hơn. Trong Tương Ưng Bộ Kin

Người mẹ là trái tim của gia đình!

Đọc xong cuốn sách "Mẹ Teresa - Trên cả tình yêu", trái tim con như được phá tan những bờ mé để cho tình yêu tuôn đầy trong con.  Tình yêu không nhất thiết ta phải làm những gì thật lớn lao, vĩ đại, mà có đôi khi là những thứ thật nhỏ bé khiêm nhường, được ta lặng lẽ làm với sự dịu dàng, ân cần, tràn ngập tình yêu.  Yêu thương gia đình mình, con trẻ trong nhà rồi từ đó mà lan tỏa tình yêu đẹp đẽ ra xóm giếng thân cận, bạn bè bằng hữu, và nhân rộng hơn nữa....  "Chiến tranh và hòa bình bắt đầu dưới mái nhà của mỗi con người. Nếu chúng ta muốn hòa bình cho nhân loại, chúng ta hãy bắt đầu bằng việc yêu thương những người trong gia đình mình"  Nói là đơn giản nhưng giữa những vòng xoáy tất bận của hiện đại, việc ta dành cho con cái, người thường sự có mặt, tình yêu thương....có khi lại là thứ xa xỉ.  Ta có thể bận tối mắt tối mũi hết việc này đến việc khác để có thêm tiện nghi này nọ, những nhu cầu chưa bao giờ dừng được, cứ đáp ứng hết nhu cầu này lại đến nhu cầu khác,

Cảm nhận sự trù phú, đủ đầy

Ở bài viết "Cảm nhận bên trong, thế giới bên ngoài", V.a đã viết về chính kinh nghiệm mình thay đổi vóc dáng trở nên thon thả, xinh đẹp hơn mà không phải vật lộn ăn kiêng, tập luyện, hay giảm cân.  Cố nhiên, khi bên trong thay đổi, bạn sẽ có thiên hướng tự nhiên ăn uống lành mạnh, có chừng mực hơn, và tập thể dục thể thao vì niềm vui tận hưởng trong quá trình tập luyện, thích thú với việc tập luyện mà không phải vì tâm lý tôi phải làm thế vì thế này vì thế kia.....  Để có sự dư giả về vật chất cũng vậy.  Bạn hãy thay đổi từ gốc chứ đừng thay đổi từ ngọn, đổi công việc, làm thêm việc này việc kia....... Hùng hục kiếm tìm chạy đuổi những vật chất bên ngoài.  Vật chất, tiện nghi, tài chính, bản thân chúng không có gì xấu, nhưng vấn đề là chúng ta quá đau khổ, căng thẳng trong quá trình đó. Giống như mình trước đây, ăn kiêng lên xuống, mà cân nặng cứ xuống xuống lên lên. Thật là phí hoài.  Chúng ta nên có một cuộc sống tốt.  Nên có một nơi ăn chốn ở xinh xắn.  Nên có không gian s

Em, Áo dài, nón lá

Ngày xưa, mình luôn khó hiểu:" Tại sao bà/mẹ lại đội được nón?" Vì lúc ý, cô bé con nhỏ xíu mỗi lần thử cái nón của bà của mẹ thấy nó sao mà vừa to, vừa rộng, lùng bùng, chỉ trực nhảy ra khỏi đầu cô gái nhỏ! Ôi cái thứ gì mà khó đội vậy cơ chứ! Lúc đó, đối mình: Nón là thứ kì lạ nhất trần đời! Vì mình hổng đội được! Lớn lên, mới thấy yêu áo dài, yêu nón lá của Việt Nam làm sao. Nón lá đội vừa xinh, kín đáo che đi vẻ đẹp của người phụ nữ, vừa có thể tránh nắng tránh mưa. Đội một chiếc nón, dù có đi trong nắng vẫn cảm thấy dịu mát làn da - gương mặt. Nhìn thấy nón lá - áo dài là thấy Việt Nam! Đậm đà bản sắc quê hương. Khuôn mặt xinh đẹp của các cô gái thuần Việt dịu dàng luôn ẩn ẩn hiện hiện, khó nắm bắt, khó chiêm ngưỡng nấp dưới vành nón lá. Em, áo dài, nón lá vì thế đã đi vào bao áng thơ ca: "Một người con gái/ Đứng nghiêng nghiêng vành nón lá....." "Em nón lá vành che nghiêng mặt/ Dặm ngàn liễu khuất với sương che..." "Thoáng thấy áo dài bay trên

Cảm nhận bên trong, thế giới bên ngoài.

Hồi mình học cấp 3 và đại học, mình hơi mũm mĩm.  Hồi đó dù có thử bao nhiêu cách giảm cân đi chăng nữa, thì cũng có lúc mình xuống được rất nhiều cân, trông cũng khá là  thon thả, thì chẳng mấy mình sẽ béo trở lại.  Mình cứ loay hoay chật vật với chuyện giảm cân hoài, mà mũm vẫn hoàn mũm.  Biệt danh "Béo" gắn liền với mình thời cấp 3 và đại học vậy đó.  Vân Anh mũm mĩm ngày xưa Vẫn là mình, lâu lâu lắm rồi không còn băn khoăn trăn trở với chuyện giảm cân.  Mình có thể thoải mái ăn uống mà không mệt mỏi với chuyện lo sợ tăng hay giảm cân nữa. Mình có thể ăn vặt tối muộn cùng tụi nhỏ. Những cái kem, những cái bánh, bim bim....  Mình ăn cơm như bình thường mà không có bất cứ chế độ kiêng khem nào hết.  Và giờ, thì thân hình mình rất thon thả.  Vân Anh thon thả ngày nay Uả sao kì lạ vậy! Hùng hục vật lộn với giảm cân thì chẳng ăn thua, zậy mà đến lúc thôi chả giảm cân nữa thì vóc dáng người lại thon thả hoàn hảo. Vậy là sao ta? Bới vì mình đã kết nối với cơ thể nhiều hơn.  Mình

Wake up!

"Tắm" mình trong không gian hùng vĩ nguyên sơ của núi rừng. Con sẽ đánh thức một chiều sâu, một không gian khác đẹp đẽ ở trong con. Không gian đó luôn luôn có mặt cho con, cho dù con ở bất cứ đâu, hay ở bất cứ hoàn cảnh nào.  Tắm ở đây là sự đắm mình một cách trọn vẹn giữa thiên nhiên. Ta có mặt trọn vẹn cả thân, cả tâm, bây giờ và ở đây. Dạo chơi giữa rừng với ý thức trọn vẹn như thế, những ý nghĩ cứ miên man không bao giờ dừng ngớt trong suốt cả cuộc đời, và có thể đã nhiều kiếp sống bỗng nhiên ngưng bặt. Bỗng nhiên, chúng ta khám phá ra được, điều gì đó lớn lao hơn cả, hóa ra vẫn luôn có đó, ngay giờ, ngay đây.  Mẹ con mình đắm mình trong bạt ngàn xanh mát Con yêu, không nhất thiết phải đến rừng. Ở bất cứ nơi đâu, chúng ta cũng có thể cảm nhận được sự yên bình sâu thẳm và vẻ đẹp diệu kì, nếu ở đó chúng ta hiện diện trọn vẹn.   Ban công nhà mỗi sớm đều có hoa. Mỗi bông hoa mỗi chiếc lá, mỗi giọt sương, mỗi ngày, mỗi khoảnh khắc, mỗi khác, đợi chờ mình thưởng thức. Sớm ban c

Làm thế nào mang trù phú đến cuộc đời bạn?

 "Hãy tận hưởng sự sung túc và hạnh phúc ngay tại nơi này, vào đúng lúc này. Nếu ta hoàn thiện và sung túc thì không có lý do gì khiến ta vì tiếc tiền mà không giúp đỡ những người xung quanh ta. Nếu ta giàu có vô hạn thì dù có cứu sống và nuôi toàn bộ vũ trụ này cũng vẫn còn thừa. Nếu ta tiếc của và nghĩ rằng vẫn còn thiếu thì sự nghèo khó và khó khăn sẽ tìm đến ta. Hãy giúp đỡ những người mà ta có thể giúp đỡ không chút lo sợ với suy nghĩ rằng ta đầy đủ và sung túc. Khi đó, sự giàu có và tính hoàn thiện, năng lượng căn nguyên của vũ trụ sẽ tràn ngập trong tâm hồn ta. Càng giúp đỡ người khác trên cơ sở của sự sung túc không chút lo sợ thì bạn sẽ càng trở nên sung túc và giàu có hơn " Trích Sách "Ngày hôm nay mang tên hạnh phúc" -Beop Sang  *** Vân Anh nhận ra rằng, mình càng vượt ra khỏi những suy nghĩ không dừng nghỉ trong đầu, mình càng khám phá và tận hưởng sự sung túc dồi dào xung quanh.  Bạn có bao giờ ngắm những hàng cây ven đường? Bạn có bao giờ trầm trồ vẻ đ

Lời ngọt ngào hơn thô thao

Hôm nay mình tới thư viện. Có một bạn nhỏ hay đến thư viện chơi, đã đem hết số sticker dán trên dép của bạn cộng tác viên thư viện về nhà.  Bạn nhỏ bị 2 chị cộng tác viên mắng, quát, và nạt nộ tiếng rất thô thao. Bạn vẫn không có ý định đem trả.  Phần vì bạn nghĩ đó chỉ là vài cái hình dán trên dép chị cộng tác viên, người mà bạn ấy thân quen lắm. Thư viện vốn ở gần nhà bạn, mùa hè này, hai anh em bạn nhỏ, bố mẹ đi làm vốn thường ưa vào thư viện chơi, ăn bánh kẹo ở đây, và đùa giỡn với các anh chị.  Lẽ đó mà phần bạn bị lờn nên các chị càng giận, càng thô thao, càng quát, bạn vẫn thấy hổng hề hấn gì, và cũng không có ý định trả lại cho chị ý.  Mình biết bạn nhỏ này, đã trò chuyện cùng hai anh em bạn vài lần.  Mình thấy quát nạt không bao giờ là 1 cách hay để có thể xử lý vấn đề của trẻ.  Thấy năng lượng hơi căng.  Mình bèn đi ra, nhẹ nhàng, dịu dàng đặt tay lên vai bạn nhỏ đang bị đứng ngoài cửa, các chị đuổi đi, lời điềm tĩnh, bình an mà ngọt ngào: "Em à, sitcker là của chị H, em

Sống!

Mẹ nhớ, khi con còn nhỏ, có lần mẹ đẩy con trong xe nôi đi chợ đầu ngõ. Mẹ mặc một cái váy dài ôm mềm nữ tính. Con mũm mĩm đáng yêu ngồi trong xe nôi.  Lúc mẹ mua rau trong ngõ, có bác cũng mua hàng, nhìn mẹ con mình và nói: - Đây là khoảng thời gian tuyệt vời nhất đây. Bác cũng ước được quay trở lại thời gian này.  Mẹ mỉm cười. Lời của bác như một tiếng chuông nhắc mẹ điều quý giá mà mẹ đang có. Và mẹ mỉm cười vì trên hành trình cuộc sống, trên hành trình làm mẹ, hành trình lớn khôn cùng các con, mẹ luôn tận hưởng chắt chiu từng khoảnh khắc.  Đến bây giờ anh hai lớn đã lớn thật lớn, đã chuẩn bị lên lớp 3 rồi. Em Sóc thì cũng đã 5 tuổi. Luôn ưu ái thời gian để có mặt trọn vẹn cùng các con, vậy mà ngoái đi ngoái lại, những em bé xíu xíu năm nào giờ đã lớn nhanh quá.  Nghĩ về khoảng thời gian qua, mẹ không nuối tiếc điều chi hết, vì chúng ta đã dành những điều đẹp nhất, trọn vẹn nhất, hạnh phúc nhất bên nhau. Phải không các con yêu?  Tuổi thơ các con có đầy ắp bóng hình bố mẹ, ông bà, ng

Cảm ơn anh vì tất cả

 Sống với nhau lâu, người ta thường quên mất những ngọt ngào ban đầu.  Tình yêu cũng như một cái cây luôn luôn cần chăm sóc. Ngày xưa, mình nhớ mình được học "Tương kính như tân" trong những ngày tháng thường tới Chùa tu học. Luôn luôn kính trọng, thương yêu nhau như thủa ban đầu.  Điều đó in đậm sâu trong trái tim mình.  Nhiều người, thấy mình nghe máy điện thoại, trò chuyện với ông xã thì hơi bất ngờ, hỏi mình: - Nói chuyện với chồng đây á? Vâng, nói chuyện với chồng như vậy, lời lẽ vẫn ngọt ngào, dịu dàng, kính trọng như thủa mới yêu. Dù kết hôn đã gần 10 năm. ^_^ Các chị bạn của mình bất ngờ lắm, bởi các chị ấy đã không còn giữ được điều đó. Trái lại nói chuyện với chồng phần nhiều sự thô tháo, khó chịu trong lời nói đã xuất hiện. Các chị ấy kể, ôi zồi ôi, bây giờ mà giả cần chồng đón thì có mà:" Ông có đến nhanh không thì bảo? Đến ngay"! Không còn cảm ơn vì anh đã giúp, mà ra lệnh, sẵng giọng nhiều hơn khi cần một điều gì đó ở chồng.  *** Mình ưa biết ơn, cảm ơ

Tình yêu hồn nhiên con trẻ

 Mình rất thích thơm tụi nhỏ nhà mình.  Người ta nói, mọi thứ ở trẻ con đều có tác dụng chữa lành, từ mùi hương, nụ cười, tiếng khóc, đôi mắt, làn da...thậm chí đến cả nước tiểu của em bé cũng có tác dụng chữa bệnh.  Mình tin điều đó, vì ở bên tụi nhỏ mình rất hạnh phúc, trong veo, và thuần khiết là chính mình.  Hai anh em, hồn nhiên lớn lên cùng nhau Mình không ăn thịt, khi mình ngồi ăn chung với mâm người lớn, mọi người sẽ thường để ý người khác ăn gì, không ăn gì. Rồi tại sao lại không ăn thịt? Nhưng với con trẻ thì khác, ngồi ăn với tụi nhỏ, chúng không quan tâm bạn ăn gì, chúng không quan tâm phải gắp gì cho bạn ăn, chúng thực sự có mặt đích thực, và để bạn được là chính bạn.  Vì lẽ đó, mình rất khoái ngồi ăn với tụi nhỏ. Năng lượng của tụi nhỏ thiệt sự rất đẹp và dạy người lớn nhiều bài học. Mình thích cắn tụi nhỏ nhà mình:" Cho mẹ 1 miếng mũi, 1 miếng tai, 1 miếng mông, 1 miếng tay, 1 miếng chân, 1 miếng má ....nào" Kiểu vậy. - Ui cha, mẹ đói quá, cho mẹ 1 miếng tay nà