Bữa, lớp piano tụi mình, mấy chị em đi cà phê chuyện trò.
Một cô em gái, nghịch tóc mình rồi nói:
- Chị Vân Anh, em thích chị lắm ấy. Đời sống, tinh thần chị thật tốt nên da với tóc đều đẹp.
Mình mỉm cười cảm ơn em.
Đúng là mình không hề phủ định, đời sống và tinh thần mình tốt. Cũng không hề phủ nhận yếu tố của may mắn, mà ở đây là gen di truyền mẹ đã trao cho mình, một làn da trắng, một mái tóc đen.
Nhưng đó không phải là tất cả.
Bạn có thấy, cùng là một loại hạt giống, hoặc cùng là 1 cái cây con, vào tay người này chăm sóc thì tốt tươi lớn cao, vào tay người khác chăm sóc thì héo hon úa tàn.
Da đẹp là phần nổi, còn phần chìm mà bạn không nhìn thấy, Vân Anh vốn dĩ là người ăn uống rất lành mạnh, V.anh chọn và yêu thích thức ăn là rau củ quả, các loại hạt, ngũ cốc.
Vân Anh chọn và yêu thích nước lọc, trà hoặc các loại nước ép có nhiều vitamin. V.a không chọn cũng như không thích bia, rượu hay nước ngọt có gas.
Vân Anh gần như không xem tivi và đọc các báo mạng để nạp vào đầu đủ thứ tin tức thị phi, V.a chỉ thích đọc sách. Rảnh là Vân Anh đọc sách. Trước nghe nói, dân Do Thái họ thông minh, vì nhà nào cũng có một tủ đựng sách, còn dân Việt Nam mình nhà nào cũng có tủ rượu. Hồi mình lấy chồng, mình đã nũng nịu "mặc cả" với ông xã:
- Anh phải cho em một kệ sách thật lớn, thật đẹp này, và anh còn phải thường xuyên dẫn em đi "shopping" sách nữa đây nha.
Ông xã mình đàn ông, thường làm nhiều hơn nói. Ngay khi lấy mình về, việc đầu tiên anh làm là tự đặt cho mình một kệ sách gỗ siêu siêu lớn. Rồi giờ thì tủ sách nhà mình lớn hơn tủ rượu rồi. Hihi.
Thói quen của mình là đọc cuốn nào đọc cho trọn vẹn, nên cảm giác thưởng thức một cuốn sách từ đầu cho tới cuối, phải nói.....Chà! Thật đã! Thích vô cùng.
Buổi tối đã thành thông lệ, xưa tụi nhỏ còn bé cần mẹ đọc sách cho trước giờ đi ngủ, còn bây giờ, thì cứ chuẩn bị đi ngủ là 3 mẹ con lôi sách ra đọc. Giờ đọc sách tĩnh lặng đó nhưng đầy bình yên và hạnh phúc. Cảm nhận rất là đầy trong trái tim. Khiến 3 mẹ con nhà mình còn gọi vui "đến giờ làm việc siêu siêu hạnh phúc rồi."
Bạn lớn nhà mình còn nhỏ to:
- Không hiểu sao, có mẹ ở bên cạnh cùng đọc sách, con thấy rất thích. Và thấy đọc sách không biết chán.
***
Có một câu chuyện mình đọc được đã khá lâu rồi, câu chuyện "Giỏ than và nước". Đại ý như sau:
Có một ông lão thông thái sống cùng cháu trai nhỏ trong một ngôi làng quê bình yên.
Ông lão thường dạy người cháu trai nên yêu thích và ham đọc sách.
Cậu cháu trai nhỏ phụng phịu, cháu chẳng thích đọc sách đâu, mà đọc sách làm gì hả ông, vì đọc sách xong đâu có nhớ được bao nhiêu.
Ông lão cười hiền, xoa đầu cháu trai nhỏ, rồi chỉ vào cái giỏ đựng than bên hiên nhà rồi nói:
- Uhm, vậy thôi, không cần đọc sách nữa. Cháu hãy đem cái giỏ thường ngày đựng than, ra sông xách nước về đây cho ông nhé.
Cậu bé vui vẻ liền chạy băng xách theo giỏ than. Nhưng cái giỏ thì làm sau đựng được nước. Cứ múc lên nước lại chảy dần ra hết. Cậu bé đã cố nhanh, nhanh hơn, nhưng lần nào cũng vậy, chỉ được nửa đường là trong giỏ sạch không còn 1 giọt nước. Hì hục cả buổi. Cậu bé thất thểu đi về.
- Ông ơi, con không xách được. Giỏ than chẳng đựng được nước ông ơi. Thật là vô tác dụng ạ. Không cách nào cái giỏ đựng được nước. Nước cứ được cho vào, lại trôi hết ra.
Ông lão cười và nói cháu:
- Vậy cháu thử nhìn xem, cái giỏ bây giờ như thế nào rồi?
Cậu bé lúc này mới ngạc nhiên, vì lúc trước cậu chỉ chăm chăm làm thế nào xách nước về, chỉ chú tâm vào nước nên cũng chẳng để ý, nào ngờ, cái giỏ than đen sì lúc nào, sau rất nhiều lần múc nước đã trở nên sạch sẽ, không còn đen bụi như lúc đầu.
Ông lão lúc bấy mới nói:
- Đọc sách cũng vậy đó con. Con sẽ cảm thấy vô ích khi chẳng giữ được nước còn lại bao nhiêu. Nhưng tâm trí con đã trở nên sáng rõ, trí tuệ tư bao giờ mà con không hay như chiếc giỏ này vậy....
Lúc đó cậu bé mới hiểu được vì sao ông cứ nhắc mình đọc sách mỗi ngày.....
***
Hồi xưa, những năm đầu sinh viên, mình cũng đã thích sách, nhưng thường hay thinh thích, đọc một chút rồi thôi, có nhiều cuốn sách đọc bao nhiêu lâu chưa hết.
Sau này, mình đã tự hứa với lòng mình, đọc cuốn nào đọc cho hết. Và đã thành thói quen mới của mình, việc đọc sách trọn vẹn như vậy, khiến tâm trí mình trở nên sáng rõ, và được tưới tẩm những điều tốt đẹp, mà nếu ko lựa chọn thông thái thì mình sẽ để trí óc mình bụi bặm như cái giỏ đựng than.
Giới Thứ Năm: Nuôi Dưỡng và Trị Liệu
Ý thức được những khổ đau do sự tiêu thụ thiếu chánh niệm gây nên, con nguyện học hỏi cách chuyển hóa thân tâm, nuôi dưỡng sức khỏe cơ thể và tâm hồn bằng cách thực tập chánh niệm trong việc ăn uống và tiêu thụ. Con nguyện nhìn sâu vào bốn loại thực phẩm là đoàn thực, xúc thực, tư niệm thực và thức thực để tránh tiêu thụ những thực phẩm độc hại. Con nguyện không uống rượu, không sử dụng các chất ma túy, không ăn uống hoặc tiêu thụ bất cứ một sản phầm nào có độc tố, trong đó có mạng lưới toàn cầu, phim ảnh, truyền thanh, truyền hình, sách báo, bài bạc và chuyện trò. Con nguyện thực tập thường xuyên trở về với giây phút hiện tại để tiếp xúc với những gì tươi mát, có khả năng nuôi dưỡng và trị liệu trong con và xung quanh con mà không để cho tiếc nuối và ưu sầu kéo con trở về quá khứ; không để lo lắng và sợ hãi kéo con đi về tương lai. Con nguyện không tiêu thụ chỉ để khỏa lấp khổ đau, cô đơn và lo lắng trong con. Con nguyện nhìn sâu vào tự tính tương quan tương duyên của vạn vật để học tiêu thụ như thế nào mà duy trì được an vui trong thân tâm con, trong xã hội, và trong môi trường sống.
Nhận xét
Đăng nhận xét