Lâu quá không viết Blog bỗng nhiên tay cứng đờ, vào lại trang blog cũng phải lần hồi một lúc mới làm được.
Bỗng thấy, cái gì cũng phải làm đều đặn thường xuyên mới quen tay.
Còn không dù kinh nghiệm, kĩ năng và tài năng mà cuộc đời cho bạn rồi cũng sẽ mai một dần đi. Phí hoài.
Tuần nghỉ lễ, 30-4/1-5 vừa rồi là tuần mình bị Covid lần 2.
Cũng không có gì đáng lo, mình coi nó như cúm.
Trái lại với lần bị 1, mình rất tập trung coi như "kì nhập thất" để an yên lại và cân bằng năng lượng, tinh thần, tập trung tu tập trong phòng riêng. hihi. Tả sách, nghe pháp thoại.....Mấy khi có thời gian không bị bất cứ ngoại duyên nào lôi kéo như vậy.
Lần số 2 này mình bị, tâm mình lăng xăng giữ lắm.
Mình toàn làm những việc mà mình coi là không có giá trị, cho nên mình bị dằn vặt với chính nội tâm của mình. Hoài qua, 1 tuần bị ốm mà ko làm được cái gì hết trơn.
Bởi mình so sánh với tuần nghỉ ốm Covid lần trước. Mình hoàn thành gõ lại bản mềm cuốn "Bệnh viên trả về, Phật Pháp cứu sống".
Lần này, mình toàn chơi, lướt internet - và - ngủ - và dằn - vặt - bản - thân vì bỏ trôi mất 1 tuần lãng phí.
Hôm nay thì gần như mình khỏe hơn rất nhiều. Không còn bị ho nhiều, đau đầu giống những ngày đầu tiên bị.
Mình soi gương, thấy gương mặt của mình "đầy đặn" hơn trước.
Bất giác nghĩ, có lẽ mình hơi nghiêm khắc quá với bản thân. Mình ngủ ít, và không cho phép mình được ngủ nhiều. Mình căn thời gian để làm mọi việc một cách rất nghiêm túc, và ghét việc lãng phí dù từng xíu thời gian.
Vậy mà tự nhiên kì ốm này mình đổi tính. Mình ngủ nhiều. Ngủ lăn ngủ lộn. Vì đau đầu, đầu váng nên khi nhu yếu ngủ của mình rất nhiều. Mình vẫn ăn ít lắm. Mẹ và ông xã cứ nói, phải ăn mới khỏe được chứ. Nhưng bản thân mình thấy, mình được chữa lành nhiều hơn trong lúc ngủ.
Thường ngày mình tiết kiệm từng xíu thời gian, hạn chế tối đa việc làm vô bổ. Thì tới kì ốm, mình ôm điện thoại hoài hà. Việc mà mình rất ghét, vì mình thấy phí thời gian.
Rồi mình nghiệm ra, có lẽ mình hơi nghiêm khắc quá với bản thân.
Nên năng lượng trong người mình thường bị cạn kiệt.
Mình như một bà mẹ hổ với em bé nhỏ, bắt nó mọi thứ làm theo ý mình, từng giờ từng phút.
Cơ thể mình có lẽ chưa chịu được đến mức chỉ ngủ 4-5h/ 1 ngày. Nó cần ít nhất 6-7h/1 ngày. Nó cần ăn uống và nghỉ ngơi điều độ. Cũng cần giải trí nữa. Kể cả là những việc mình coi là phí thời gian. Nhưng đó là điều cơ thể cần. Cân bằng một chút, và mềm hơn một chút với chính mình. Lần lần mới nâng cao được. Đừng ngay từ đầu đã gò ép quá thể chính bản thân mình. Thương yêu.
Nhận xét
Đăng nhận xét