Chuyển đến nội dung chính

Thêm thời gian cho mình

 Lâu quá không viết Blog bỗng nhiên tay cứng đờ, vào lại trang blog cũng phải lần hồi một lúc mới làm được.

Bỗng thấy, cái gì cũng phải làm đều đặn thường xuyên mới quen tay. 

Còn không dù kinh nghiệm, kĩ năng và tài năng mà cuộc đời cho bạn rồi cũng sẽ mai một dần đi. Phí hoài.

Tuần nghỉ lễ, 30-4/1-5 vừa rồi là tuần mình bị Covid lần 2. 

Cũng không có gì đáng lo, mình coi nó như cúm.

Trái lại với lần bị 1, mình rất tập trung coi như "kì nhập thất" để an yên lại và cân bằng năng lượng, tinh thần, tập trung tu tập trong phòng riêng. hihi. Tả sách, nghe pháp thoại.....Mấy khi có thời gian không bị bất cứ ngoại duyên nào lôi kéo như vậy.

Lần số 2 này mình bị, tâm mình lăng xăng giữ lắm. 

Mình toàn làm những việc mà mình coi là không có giá trị, cho nên mình bị dằn vặt với chính nội tâm của mình. Hoài qua, 1 tuần bị ốm mà ko làm được cái gì hết trơn. 

Bởi mình so sánh với tuần nghỉ ốm Covid lần trước. Mình hoàn thành gõ lại bản mềm cuốn "Bệnh viên trả về, Phật Pháp cứu sống".

Lần này, mình toàn chơi, lướt internet - và - ngủ - và dằn - vặt - bản - thân vì bỏ trôi mất 1 tuần lãng phí.


Hôm nay thì gần như mình khỏe hơn rất nhiều. Không còn bị ho nhiều, đau đầu giống những ngày đầu tiên bị. 

Mình soi gương, thấy gương mặt của mình "đầy đặn" hơn trước. 

Bất giác nghĩ, có lẽ mình hơi nghiêm khắc quá với bản thân. Mình ngủ ít, và không cho phép mình được ngủ nhiều. Mình căn thời gian để làm mọi việc một cách rất nghiêm túc, và ghét việc lãng phí dù từng xíu thời gian. 

Vậy mà tự nhiên kì ốm này mình đổi tính. Mình ngủ nhiều. Ngủ lăn ngủ lộn. Vì đau đầu, đầu váng nên khi nhu yếu ngủ của mình rất nhiều. Mình vẫn ăn ít lắm. Mẹ và ông xã cứ nói, phải ăn mới khỏe được chứ. Nhưng bản thân mình thấy, mình được chữa lành nhiều hơn trong lúc ngủ. 

Thường ngày mình tiết kiệm từng xíu thời gian, hạn chế tối đa việc làm vô bổ. Thì tới kì ốm, mình ôm điện thoại hoài hà. Việc mà mình rất ghét, vì mình thấy phí thời gian. 

Rồi mình nghiệm ra, có lẽ mình hơi nghiêm khắc quá với bản thân.

Nên năng lượng trong người mình thường bị cạn kiệt. 

Mình như một bà mẹ hổ với em bé nhỏ, bắt nó mọi thứ làm theo ý mình, từng giờ từng phút.

Cơ thể mình có lẽ chưa chịu được đến mức chỉ ngủ 4-5h/ 1 ngày. Nó cần ít nhất 6-7h/1 ngày. Nó cần ăn uống và nghỉ ngơi điều độ. Cũng cần giải trí nữa. Kể cả là những việc mình coi là phí thời gian. Nhưng đó là điều cơ thể cần. Cân bằng một chút, và mềm hơn một chút với chính mình. Lần lần mới nâng cao được. Đừng ngay từ đầu đã gò ép quá thể chính bản thân mình. Thương yêu. 

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Làm thế nào để có đôi bàn tay đẹp?

Mình thường được khen tay búp măng, xinh đẹp quá.  Ngón tay dài, thon, bàn tay mềm.  Tay mình Nhớ nhiều năm trước, thủa còn đương hẹn hò với ổng xã.  Ổng nắm tay mình, rồi mấy bữa xong thấy ông tíu tít khoe, đợt này, anh đang chăm chỉ ăn rau lắm, để bàn tay bớt ráp mỗi khi cầm tay em.  Yêu vậy chứ.  Bàn tay mình và ông xã thủa đương hẹn hò! ^_^ Đối với mình, bàn tay cũng thể hiện năng lượng của sự nữ tính, mềm mại và xinh đẹp.  Bạn không cần phải phô diễn hình thể mới lôi cuốn.  Đôi khi nét gợi cảm của người phụ nữ, nét lôi cuốn chỉ nằm ở những điều giản dị: một chiếc cổ thon dài, một bàn tay xinh mềm, hay một gót chân son.  "Gót hồng dịu dàng xoay giữa khung trời Ngỡ ngàng thời gian như lắng động và khắp nhân gian đang chìm trong mộng..." Trong bài viết này, mình đã quan sát lại chính thực tế của mình, làm thế nào hay làm sao mà mình có bàn tay xinh đẹp như vậy, để chia sẻ tới mọi người.  Mong phụ nữ đẹp chúng mình, ai cũng có một bàn tay xinh 1. Mát xa ngón tay - giúp tay t

Còn bố, là còn tuyệt vời!

 Tối qua, mấy mẹ con đang chơi trong phòng.  Ông nội vác chăn bông to đùng lên.  - Chăn nè, chăn nè. Chăn mới mua nè.  Tụi mèo nhảy loi cha loi choi xung quanh ông. Ông cho chăn từ túi bọc ra, chăn bông ấm mềm, thơm phức. À, là chăn của tụi mèo nhỏ, từ mùa đông năm ngoái ông bà đã đem ra tiệm giặt và cất dùm lúc nào mà mẹ hổng hay. Tối mẹ có lên kho xem cái chăn cất đâu. Mà hổng thấy. Hóa ra, ông bà đã đem giặt và cất đi dùm. Năm nay, mùa đông lạnh ùa tới. Ông liền đem ra, mang lên phòng cho tụi nhỏ.  Hạnh phúc, ấm áp, thơm mềm.  Mùi tình thân, mùi gia đình có lẽ cũng ấm, cùng mềm, cũng thơm như chiếc chăn ấm giữa mùa đông vậy.  *** Ông nội "tính nóng như kem vậy", vì ông là 1 vị lãnh đạo trong công việc, ở gia đình ông cũng là người có tiếng nói, có quyền quyết định. Ông lo ngược lo xuôi. Lo bên nội, bên ngoại, lo anh chị em, lo các con các cháu, lo - làm - gánh vác đủ mọi thứ. Nên ông lúc nào cũng hừng hực như quan vũ. Nóng nảy, quyết liệt. Nhưng thiệt trong tâm chỉ toàn lo

Sự lựa chọn trong tay bạn

 Bữa, lớp piano tụi mình, mấy chị em đi cà phê chuyện trò.  Một cô em gái, nghịch tóc mình rồi nói: - Chị Vân Anh, em thích chị lắm ấy. Đời sống, tinh thần chị thật tốt nên da với tóc đều đẹp.  Mình mỉm cười cảm ơn em. Đúng là mình không hề phủ định, đời sống và tinh thần mình tốt. Cũng không hề phủ nhận yếu tố của may mắn, mà ở đây là gen di truyền mẹ đã trao cho mình, một làn da trắng, một mái tóc đen.  Vân Anh  áo dài, nón lá trong chuyến du lịch cùng gia đình năm nay. ^_^ Nhưng đó không phải là tất cả.  Bạn có thấy, cùng là một loại hạt giống, hoặc cùng là 1 cái cây con, vào tay người này chăm sóc thì tốt tươi lớn cao, vào tay người khác chăm sóc thì héo hon úa tàn.  Da đẹp là phần nổi, còn phần chìm mà bạn không nhìn thấy, Vân Anh vốn dĩ là người ăn uống rất lành mạnh, V.anh chọn và yêu thích thức ăn là rau củ quả, các loại hạt, ngũ cốc. Vân Anh chọn và yêu thích nước lọc, trà hoặc các loại nước ép có nhiều vitamin. V.a không chọn cũng như không thích bia, rượu hay nước ngọt có ga